Thứ Năm, 21 tháng 4, 2011

Tài xoay xở

Cha già Khoan vốn quản xứ Hòa Ninh trước cha Thuận. Khi làm nhà thờ Hòa Ninh, ngài thường tới lui coi sóc góp ý. Vào dịp Tết, ngài cùng một số giáo dân Thọ Đơn lên thăm và được đón tiếp ân cần. Trong lúc đó, trai tráng trong làng đang kéo gỗ. Khi gần đến nhà xứ, ông tri Mạnh, thân phụ anh Đoàn Công Khanh, tinh nghịch hò:

Ô hộ! Dân làng đà khó nhọc
kéo những gỗ với săng
thịt lợn với bánh chưng
về Thọ Đơn hết thảy.


Câu hò đến tai cha Khoan. Ngài cho mời ông tri Mạnh vào hỏi tội và dọa phạt mấy roi.

- Thưa cha, chơ mần răng mà cha phạt con?
- Lúc kéo săng về, anh đạ hò nhựng câu xi, lập lại cho cha nghe!
- Thưa cha, từ đưới lò rèn về có diều câu lắm, con biết câu mô?
- Câu anh hò sau nhà ông Đoàn Nghé.
- À. Câu nớ thì ... như ri, ông tri Mạnh đắng hắng lấy giọng:


Ô hộ! Dân làng đà khó nhọc
kéo những gỗ với săng
thịt lợn với bánh chưng
hãy mài răng có buổi!

Cha Khoan lắc đầu, khen cho tài xoay xở của ông Mạnh, và vui vẻ tha roi.
Share:

Thứ Tư, 20 tháng 4, 2011

Trơi đời trơi thế


Nghĩ đời mà ngán cho đời
Xem vô nơi phường phố
Nỏ mấy người như  em
Cứ đưa rượu lộn men
Thấy đi trăng về gió .

Con ở nhà với bọ
Để xem sách đêm ngày
Mẹ nằm đất ăn chay
Cho được bề trung hậu .


Con người thì người dấu (yêu)
Con cậu thì cậu thương
Thấy các Đấng giảng thường
Phép nhất phu nhất phụ .

Cũng giả như con cú
Hắn đến đậu nóc nhà
Không phải đường ngái xa
Mà đưa hàng tới bán .

        Một mình em bầu bạn
        Mà buôn bán đôi hàng
        Khi gió trở buồm sang
        E lọi chèo đứt mái .

Khi thuyền rồng đậu lại
May phúc họa trời cho
Tỏi mà lộn với ngò
Tiếng thơm xa biết mấy .

Ơ phố phường ai nấy
Xin nín lặng đừng ồn
Chuyện đối với nghi môn
Cửa phòng loan khép lại .

Lời Giáo Hoàng giảng dạy
Lẽ thứ tám không suy
Nỏ giảng dậy làm chi
Không giữ điều thứ tám .

Tối tăm chi giấu giếm
Trời vằng vặc trăng thanh
Con bướm lộn đủ vành
 Nhè cây cao mà độ .

Cá hảy còn dạo trộ
Đang dởn bóng chơi lờ
Trầm mà bỏ vào lư
Không sợ trời chớp nhoáng .

Đêm kinh ngày vạn
Thấy em đọc thường thường
Giá như con quỷ vương
Mà trơi đời trơi thế .

Bước chân ra đi lễ
Phải xem lên bàn thờ
Đèn nến thắp ngẩn ngơ
Nhìn hào quang sáng dọi .

Miệng lầm bầm khấn nói
Cầu xin Chúa chúc lành
Đường ngọt với quế thanh
Cũng bằng mười thục địa .

Dẫu làm ơn làm mghịa
Phúc đức cũng đã dày
Rồi bố thì ăn chay
Cũng lập đàn bố thí .

Dầu cữa môn quyền quý
Phúc đức được  hà sa
Có chử phúc nhân hoà
Ai lại làm nhân tụng .

Cho ăn mày cơm bún
Rồi lại hỏi gạo vàn (vay)
Kẻ hái củi đốt than
Ơ trên ngàn mất khố .

Khuyên ai đừng thố lộ
Mà xấu hổ lòng ai
Nên trong dạ vô loài
Xấu ngoài mà ai hổ .

Đã cả nghèo thêm khổ
Cả đói lại thêm bần
Trời ở cụng không cân
Ở làm sao cho tội  !

Em bức chi mà vội
Nai lạc xứ về đồng
Cá thì ở dưới sông
Mà toan hòng bắt bộ.

Kẻ cái sàng cái rổ
Người cái đúa cái nơm
Cá ở vực thịt thơm
Lắm kẻ về chài lái .

Kẻ bắt hôi soạn vại
Người xổ thuốc cũng đông
Hạc mà đậu bệ rồng
E đau lòng con nhạn .

Kẻ mất tiền mua bán
Thì ta nỏ tranh giành
Chim ở núi non xanh
Lại tô mồi thuốc giạ .

Lòng chim với dạ cá
Em liệu lấy cho vừa
Kẻo thiên hạ nỏ ưa
Cũng vì em như thế .

Vải thưa mà nhuộn nghệ
Lại bưng mặt thế gian
Ai lòng ức dạ oan
Đến đây mà đòi hỏi.
Share:
Được tạo bởi Blogger.

Thống kê

Top Menu

Theme Support